[Weibo] Việc chênh lệch trình độ học vấn khi yêu nhau có quan trọng ?

-------------
Người dịch: Oải Hương. Bài dịch thuộc quyền sở hữu của dịch giả và chỉ đăng tải tại Weibo Việt Nam, vui lòng không repost.
-------------
Mẹ tôi là tiến sĩ, bố tôi tốt nghiệp đại học. Mẹ tôi làm việc cho một tập đoàn lớn quốc tế và có thu nhập sau thuế hơn 1 triệu tệ (~3 tỷ 5) mỗi năm. Thu nhập của bố tôi bằng 1/5 thu nhập của mẹ, ông ấy mở một công ty nhỏ với không quá 5 nhân viên. Công ty thường xuyên thua lỗ, nhưng gần đây theo lời bố tôi thì có vẻ như đã bắt đầu kiếm được tiền.


Bố tôi dành phần lớn thời gian ở nhà để chăm sóc tôi, làm việc nhà và giúp đỡ mẹ tôi giải tỏa stress sau giờ làm việc. Bố tôi là một người ấm áp, luôn động viên mẹ tôi theo đuổi ước mơ của mình. Khi đó, mẹ tôi đang làm việc cho một doanh nghiệp nhà nước ở thành phố hạng hai, một tập đoàn lớn ở Bắc Kinh muốn mời bà ấy về làm việc, sau đó mẹ tôi đã lo lắng và suy nghĩ nhiều. Tuy nhiên, bố tôi đã động viên bà rất nhiều và còn giúp bà tìm nhà ở Bắc Kinh
Ngoài ra, bố tôi cũng từng ủng hộ mẹ tôi học tiến sĩ. Mẹ tôi không cho rằng bố tôi là một người đàn ông vô dụng. Họ hàng nhà mẹ tôi thường nói bố tôi bất tài. Đúng là bố tôi không tháo vát, tỉ mỉ và ham học hỏi bằng mẹ tôi, nhưng ông ấy rất biết thấu hiểu và là một người đàn ông có cái nhìn sâu sắc về cuộc sống. Ông ấy luôn vui vẻ, không bướng bỉnh như mẹ tôi và cũng rất hợp với tôi. Thật là một người chồng hoàn hảo!
Trước đây, giáo viên tâm đã từng trò chuyện với bố tôi và cũng nói rằng "trên đời này không tìm được người đàn ông thứ hai tốt như vậy" và "có một người bố như vậy là điều may mắn của em".
Mặc dù mẹ tôi là người đóng góp nhiều hơn trong gia đình (mẹ tôi gần như là người chi trả cho việc mua nhà), nhưng cả tôi và mẹ đều cho rằng chúng tôi không thể sống thiếu bố tôi. Nếu không có ông ấy, chúng tôi sẽ không hạnh phúc như bây giờ. Mẹ tôi thường hay chia sẻ những vấn đề công việc với bố tôi. Mẹ tôi và tôi đều có chung tính cách, rất khó đưa ra quyết định, hay lo lắng, băn khoăn, suy nghĩ nhiều và dễ bị trầm cảm. Tuy nhiên, bố tôi luôn giúp đỡ chúng tôi! Ông ấy bảo chúng tôi hãy tin vào khả năng của bản thân, ông ấy cũng rất am hiểu về đời sống và con người, luôn mang đến cho chúng tôi những quan điểm mà chúng tôi chưa từng nghĩ đến! Sau khi trò chuyện với ông ấy, chúng tôi luôn cảm thấy thoải mái và cuối cùng vấn đề cũng sẽ được giải quyết.
Tôi nghĩ họ là phúc phần của nhau.Tính cách của họ bổ sung cho nhau và tôi học được những ưu điểm của cả hai từ họ. Mẹ tôi luôn nghiêm túc và cầu tiến, trong khi bố tôi luôn nhắc nhở tôi không nên quá lo lắng và hãy biết nhìn nhận những niềm vui nho nhỏ trong cuộc sống. Họ là những mảnh ghép không thể thiếu đối với tôi. Nếu thiếu đi một người, họ có thể dễ dàng rơi vào những thái cực của bản thân. Chỉ khi có nhau, họ mới thực sự hạnh phúc.
Người trụ cột tinh thần của gia đình tôi chính là bố tôi. Nếu không có sự giúp đỡ của ông ấy, tôi và mẹ sẽ chìm trong lo lắng và không thể đạt được những thành tựu như ngày hôm nay.
Tất nhiên, nếu không có tôi và mẹ, bố tôi cũng không thể sống trong căn nhà lớn ở Bắc Kinh, hàng ngày nằm trên giường thư giãn và xem tin tức quốc tế với chiếc điều hòa mát lạnh rồi!!!
À mà, ngày nào hai người họ về nhà cũng hôn nhau, khiến tôi đây đỏ cả mặt. Rồi bố còn vỗ mông mẹ nữa chứ! Haizz.. bố mẹ yêu nhau quá đi!!
--------------
© Hz We Love. All rights reserved. Distributed by Pixabin